Big 6 Ngoại hạng Anh là gì? Bao gồm những câu lạc bộ nào?

Giải Ngoại hạng Anh theo truyền thống có 6 đội bóng lớn thống trị vượt trội về sức cạnh tranh, sức mạnh, độ nổi tiếng và sự giàu có. Arsenal, Chelsea, Liverpool, Manchester City, Manchester United và Tottenham Hotspurs thường được gọi là Big 6 Ngoại hạng Anh.

Về mặt lịch sử, những đội bóng này là một trong những đội thành công nhất ở Bóng đá Anh và trong những năm gần đây và được mọi người đặt cho biệt danh là “Big 6”. Hãy cùng Tin thể thao đi tìm hiểu về những thông tin này ở bài viết dưới đây.

Big Six là gì?

“Big 6” là khái niệm dùng để ám chỉ các câu lạc bộ lớn tại Ngoại hạng Anh

“Big 6” là khái niệm dùng để ám chỉ các câu lạc bộ lớn tại Ngoại hạng Anh

Premier League trong nhiều mùa giải gần đây đã được định hình bởi những ông lớn và được định nghĩa bởi Big 6 Ngoại hạng Anh bao gồm Arsenal, Chelsea, Liverpool, Manchester City, Manchester United và Tottenham.

Họ đã trở thành những câu lạc bộ nổi tiếng và thống trị mọi thứ ở bóng đá Anh từ các giải đấu cúp, số lượng trẻ em vào học viện, thị trường chuyển nhượng và quan trọng nhất chính là chức vô địch Ngoại hạng Anh. Ảnh hưởng của những câu lạc bộ này mạnh đến mức họ thậm chí còn quyết định cách nhìn nhận về môn thể thao vua của người hâm mộ trên toàn thế giới.

Tuy nhiên, Big 6 Ngoại hạng Anh là kết quả của 30 năm tiến hóa và thay đổi, và điều đó cho thấy sẽ không còn quá lâu nữa trước khi có những thay đổi tiếp theo.

5 đội bóng lớn đầu tiên của bóng đá Anh

Bóng đá Anh ban đầu được thống trị bởi các câu lạc bộ có chủ sở hữu là những người giàu có

Bóng đá Anh ban đầu được thống trị bởi các câu lạc bộ có chủ sở hữu là những người giàu có

Nếu bạn muốn theo dõi sự phát triển của các câu lạc bộ lớn trong bóng đá Anh, bạn phải quay trở lại ngay trước khi Premier League bắt đầu. Trên thực tế, những câu lạc bộ đó chính là lý do khiến mọi chuyện bắt đầu. Trước đó, bóng đá Anh là một giải đấu rất khác so so với tưởng tượng khi giải đấu hàng đầu nước Anh là giải đấu mà bất kỳ ai cũng có thể được tham gia ngay từ đầu.

Đã có một số bộ luật được ban hành điển hình là chính sách có nghĩa là Luton, chẳng hạn, bạn sẽ nhận được một nửa số tiền thu được từ trận đấu trên sân khách với Manchester United. Nói cách khác, mọi câu lạc bộ đều nhận được số tiền như nhau. Đó là điều tuyệt vời đối với đa số các câu lạc bộ nhưng các câu lạc bộ lớn không thích điều đó. Lời đe dọa ly khai khỏi bóng đá xứ sở sương mù đủ để khiến Liên đoàn bóng đá Anh sợ hãi bãi bỏ chính sách này..

Tuy nhiên, số tiền mà bóng đá Anh kiếm được lại nằm ở doanh thu bản quyền truyền hình. World Cup 1990 đã chứng kiến sự cuồng nhiệt từ khán giả và những fan hâm mộ yêu bóng đá hơn bao giờ hết. Điều đó đã thu hút sự quan tâm của các đài truyền hình và họ muốn tối đa hóa các khoản lợi nhuận bằng cách đồng ý một thỏa thuận mới cho phép họ tự do giới thiệu các câu lạc bộ lớn tại Anh một cách thường xuyên hơn.

Nếu họ có thể làm được điều đó, lượng khán giả theo dõi Premier League sẽ cao hơn, tỷ lệ quảng cáo tăng lên và các câu lạc bộ sẽ có được những khoản lợi nhuận lớn hơn và điều này có lợi cho mọi bên. Tất nhiên, ngoại trừ những câu lạc bộ nhỏ khi hầu hết không ai quan tâm đến họ.

Tất cả chỉ đến một ngày định mệnh vào cuối mùa giải 1990/91. Ông chủ ITV Greg Dyke đã tổ chức một cuộc họp bí mật và những người được mời được gọi là “Big Five”. Cuộc họp với sự góp mặt của Noel White của Liverpool, đồng sở hữu và phó chủ tịch Arsenal David Dein, chủ tịch Everton Philip Carter, chủ tịch Manchester United Martin Edwards và Irving Scholar của Tottenham Hotspur.

Từ cuộc gặp đó, Premier League cuối cùng đã ra đời, mặc dù trớ trêu thay, Sky Sports lại được hưởng lợi từ nó chứ không phải ITV, những người nhận ra mình đang bắt đầu một cuộc chiến giành quyền đấu thầu nhanh chóng cạn kiệt nguồn lực của họ.

Năm ông lớn đầu tiên của bóng đá Anh là: Arsenal, Everton, Liverpool, Manchester United và Tottenham

1991-1996: Thời đại của những câu lạc bộ địa phương

Ban đầu, không có gì thực sự thay đổi khi trật tự đã được thiết lập với sự phân bổ những tài năng lớn giữa các câu lạc bộ và sẽ mất thời gian để các câu lạc bộ giàu có tại bóng đá Anh thời điểm đó có được sự phục vụ của những tài năng này. Norwich và QPR là 2 câu lạc bộ không có tiếng tăm đã xếp trên tất cả các câu lạc bộ Big Five trong mùa giải đó ngoại trừ Manchester United.

Dần dần, sự giàu có của các đội bóng lớn mới bắt đầu phát huy tác dụng, nhưng nó không dựa vào tiền của đài truyền hình hay tiền bán vé mà nó đến từ các doanh nghiệp ở địa phương

Tài chính mà các doanh nhân địa phương đầy tham vọng sẵn sàng chi tiền cho các đội bóng có thể tạo ra sự khác biệt lớn. Đặc biệt có hai người đã làm được điều đó là Jack Walker ở Blackburn và Sir John Hall ở Newcastle.

Rất nhanh chóng, hai bên bắt đầu cạnh tranh nhau ở vị trí đầu bảng. Những ngày đầu của Premier League, chính hai CLB này và Man Utd đã cùng nhau cạnh tranh chức vô địch. Chính tại đây, người ta thấy rõ rằng quy mô của câu lạc bộ chỉ là tương đối hoặc ít nhất là của ai đó hoặc 1 cá nhân nào đó sẵn sàng cấp cho họ một khoản tiền để đầu tư.

“Big Five”: Arsenal, Blackburn, Liverpool, Manchester United, Newcastle

1997-2004: Sự xuất hiện của Arsene Wenger

Sự xuất hiện của huấn luyện viên người Pháp đã thay đổi hoàn toàn lịch sử của Arsenal

Sự xuất hiện của huấn luyện viên người Pháp đã thay đổi hoàn toàn lịch sử của Arsenal

Kể từ khi Premier League ra đời, Arsenal gần như ở thế giậm chân tại chỗ. Manchester United đã giành được tất cả mọi thứ và Liverpool đã luôn cố gắng duy trì vị thế của mình, nhưng Pháo thủ lại là câu lạc bộ ít có sự nổi bật so với 2 đội bóng kể trên

Tất cả đã thay đổi khi Arsene Wenger chuyển đến dẫn dắt Arsenal. Huấn luyện viên người Pháp đã cố gắng thổi sức sống vào đội bóng với thứ bóng đá vô cùng mạnh mẽ và đẹp mắt cùng với một số sự bổ sung những bản hợp đồng chất lượng từ nước ngoài, họ bắt đầu thống trị giải đấu cao nhất xứ sở sương mù

Chelsea cũng đã quyết định có một bước đi đúng đắn. Họ bắt đầu sử dụng tiền để thu hút những siêu sao nước ngoài lớn tuổi như Ruud Gullit và Gianluca Vialli, và chẳng bao lâu sau, những cầu thủ trẻ hơn bắt đầu theo dõi họ. Đây cũng là thời kỳ mà Leeds United chứng tỏ sự nguy hiểm khi họ luôn là một trong những đội bóng ưu tú của Premier League.

Một câu lạc bộ khác đã chi tiêu mạnh tay trên thị trường chuyển nhượng để mang về các ngôi sao là Blackburn, dù vậy, đội bóng đã xuống hạng vào năm 1999 sau khi tiền của Jack Walker đầu tư vào cạn kiệt và những khoản thưởng khổng lồ từ các đài truyền hình mà các câu lạc bộ lớn khác nhận được bắt đầu làm lu mờ khối tài sản siêu giàu của các ông chủ sở hữu địa phương.

Newcastle vẫn có một số thời điểm thi đấu tốt nhưng họ không phải là một câu lạc bộ đủ mạnh để có thể thách thức những ông lớn trong “Big Five”.

Big Five: Arsenal, Chelsea, Leeds, Liverpool, Manchester United

2004-2009: Kỷ nguyên của “Big 4”

Big 4 từng bao gồm Man United, Liverpool, Arsenal và Chelsea

Big 4 từng bao gồm Man United, Liverpool, Arsenal và Chelsea

Năm 2004, Roman Abramovich mua lại Chelsea và gây ra một cơn địa chấn đến mức Premier League không còn đủ nguồn lực để hỗ trợ cho Big Five. 

Đó cuối cùng là một vấn đề lớn vì sự thống trị của Big Four đã khiến họ độc chiếm hoàn toàn 4 suất dự Champions League. Premier League đã bước vào giai đoạn mà 4 câu lạc bộ giàu nhất đã chiếm độc quyền hoàn toàn mọi nguồn doanh thu bên ngoài, và điều này đã khiến nó trở nên nhàm chán khi người hâm mộ đều đã biết bốn đội nào sẽ lọt vào top bốn trong khi tất cả những gì còn lại là cố gắng đoán thứ tự.

Liverpool và Arsenal là 2 đội bóng tranh giành và thách thức cho vị trí thứ ba tại Premier League, điều này có vẻ rất quan trọng đối với họ bởi vì đội đứng thứ tư phải vượt qua vòng loại Champions League và điều đó rõ ràng là quá phiền phức và bị coi là một điều gì đó nhục nhã so với các câu lạc bộ lớn tại Anh

Cuộc chiến giành vị trí trong top 4 hàng năm của Premier League thực tế chỉ là sự cạnh tranh của 4 ông lớn nằm trong Big 4 khi mà những đội bóng này luôn giành được tấm vé tham dự Champions League vào cuối mùa giải và điều này đã gây ra không ít sự nhàm chán đối với người hâm mộ

Tuy nhiên, sự nổi lên của Manchester City ở thập kỷ trước đã phá vỡ sự thống trị của top 4 Ngoại hạng Anh trong nhiều mùa giải.

Big 4: Arsenal, Chelsea, Liverpool, Manchester United

2009-nay: Big 6 Ngoại hạng Anh

Sự trỗi dậy của Man City và Tottenham đã phần nào đó biến khái niệm Big 4 thành Big 6

Sự trỗi dậy của Man City và Tottenham đã phần nào đó biến khái niệm Big 4 thành Big 6

Có một số tin đồn cho rằng việc Tập đoàn Abu Dhabi United tiếp quản Manchester City chưa bao giờ được các câu lạc bộ còn lại thực sự mong muốn. Sự thật là sau nhiều năm Premier League bị 4 câu lạc bộ bao gồm Man United, Liverpool, Arsenal và Chelsea thống trị và một sự thay đổi lớn đã được hầu hết những người hâm mộ bóng đá hoan nghênh và chờ đón.

Thế nhưng điều đó lại là một con dao hai lưỡi vì tất cả mọi người đều biết việc các ông chủ giàu có đến từ Trung Đông tiếp quản sẽ đẩy giá cả những thứ còn lại lên cao và cuối cùng làm tăng khoảng cách giàu nghèo giữa các câu lạc bộ tại Ngoại hạng Anh.

Chỉ trong vòng vài năm, Man City đã trở thành 1 thế lực của bóng đá xứ xở sương mù và cạnh tranh với các câu lạc bộ hàng đầu tại đây là điều mà ai cũng mong đợi. Tuy nhiên, điều không ai mong đợi là Tottenham đã gia nhập vào danh sách này và biến từ Big 4 thành Big 6 Ngoại hạng Anh.

Kể từ thời điểm đó, Premier League đã bước vào kỷ nguyên của Big Six nhận được sự quan tâm từ đông đảo những người hâm mộ môn thể thao vua trên toàn thế giới. Đó không phải là điều mà những câu lạc bộ khác mong muốn nhưng ít nhất nó mang lại sự khó đoán và sẽ có ít nhất hai trong số họ chắc chắn sẽ không được tham dự Champions League hàng năm nên sự cạnh tranh đã quay trở lại.

Big Six: Arsenal, Chelsea, Liverpool, Manchester City, Manchester United, Tottenham.

Sự trỗi dậy của Newcastle

Chích chòe đang từng bước trở thành một Man City thứ 2

Chích chòe đang từng bước trở thành một Man City thứ 2

Đây là câu hỏi được nhiều người đặt ra kể từ khi Newcastle được các ông chủ Ả Rập Saudi tiếp quản. Xét về sự giàu có của chủ sở hữu, điều đó khiến Magpies trở thành câu lạc bộ giàu nhất hành tinh.

Về lý thuyết, họ có thể làm được điều tương tự như Manchester City đã từng làm được. Trên thực tế, họ có thể mua bất cứ cầu thủ nào họ mong muốn để tiếp nối sự thành công ở mùa giải trước khi giành được tấm vé dự Champions League đầu tiên sau nhiều năm trời và rất có thể đội bóng này sẽ biến khái niệm về Big 6 Ngoại hạng Anh thành Big 7.

Còn Everton thì sao? Hiện tại, họ là đội thua đậm nhất trong kỷ nguyên Premier League. Họ khởi đầu là một trong những gã khổng lồ của bóng đá Anh nhưng đã tụt lùi đến mức việc trở lại cuộc đua cho các ông lớn dường như là điều không thể.

Trên đây là những thông tin về sự phát triển của Big 6 Ngoại hạng Anh cũng như cách hình thành lên định nghĩa này khi các câu lạc bộ lớn được đánh giá cao như Man United, Man City, Chelsea, Liverpool, Arsenal và Tottenham đã được người hâm mộ đặt cho biệt danh này. Hãy theo dõi chúng tôi để có thể cập nhật những thông tin mới và nóng nhất mỗi ngày.

Leave a Comment